Trang

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

Vụ trấn tiền gái mại dâm: VKS kháng nghị tăng mức hình phạt


Viện kiểm sát (VKS) thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn, vừa kháng nghị bản án sơ thẩm của TAND TP Lạng Sơn đối với 3 cựu công an cưỡng đoạt tiền, vàng gái mại dâm.

Quyết định kháng nghị số 01/QĐ-KNĐT, của VKS TP Lạng Sơn, do Viện trưởng Lâm Thị Lệ Hằng, ký ngày 1/4, nêu rõ: Căn cứ các tài liệu, chứng cứ trong hồ sơ và thẩm tra tại phiên toà, cho thấy Bản án hình sự sơ thẩm số 31/2013/HSST, ngày 20/3/2013 của TAND TP Lạng Sơn đã nhận định các bị cáo: Triệu Văn Hiếu, Hoàng Công Trường (cựu công an TP) và Hứa Viết Tú, không thực hiện hành vi cưỡng đoạt tài sản tại khách sạn Sao Mai và Bến xe phía Bắc Lạng Sơn, vào các ngày 21 và 28/4/2012 và tuyên bố bị cáo Triệu Văn Hiếu không phạm tội; là không có căn cứ, bỏ lọt hành vi phạm tội, người phạm tội.
Kháng nghị cho rằng: Quá trình điều tra đã xác định các bị cáo Hiếu, Trường, Hùng đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn để thực hiện hành vi phạm tội. Những cán bộ công an này không được lãnh đạo đơn vị phân công thi hành nhiệm vụ; do vậy, đều có tình tiết tăng nặng theo Điểm C, Khoản 1, Điều 48, Bộ luật Hình sự. Bản án sơ thẩm không áp dụng tình tiết này đối với các bị cáo là thiếu sót.

Phán quyết của HĐXX không nhận được sự đồng thuận của dư luận
Phán quyết của HĐXX không nhận được sự đồng thuận của dư luận

Theo VKS, có đủ căn cứ xác định các bị cáo: Hoàng Công Trường, Hứa Viết Tú, thực hiện 3 vụ cưỡng đoạt tài sản (hai vụ bắt mại dâm ở khách sạn Sao Mai, nhà nghỉ Thuỳ Liên, vụ bắt bạc ở Bến xe phía Bắc); bị cáo Triệu Văn Hiếu, thực hiện 2 vụ (trấn lột gái mại dâm ở khách sạn Sao Mai và bắt bạc). Do đó, các bị cáo này, đều có tình tiết tăng nặng là phạm tội nhiều lần, theo Điểm g, Khoản 1, Điều 48 BLHS.
Cũng theo VKS quá trình điều tra và tại phiên toà sơ thẩm; Hiếu, Trường, Hùng không khai báo thành khẩn, ăn năn hối cải; các bị cáo này nguyên là đảng viên, là cán bộ Công an; hành vi phạm tội đã ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, của ngành, gây dư luận xấu trong xã hội.
Xét tính chất, mức độ phạm tội của các bị cáo là rất nghiêm trọng; nếu xử phạt các bị cáo Trường, Hùng một năm tù (trong đó, Hùng hưởng án treo) như án sơ thẩm là quá nhẹ, chưa tương xứng với mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội; không đáp ứng được yêu cầu của cuộc đấu tranh phòng, chống tội phạm và ảnh hưởng đến lòng tin của nhân dân đối với cơ quan bảo vệ pháp luật.
Theo Tiền phong

Nghi án xe ôm hiếp dâm bé gái lớp 1


Trên đường chở bé gái đi học thêm về nhà, gã xe ôm đã nổi máu thú tính đưa bé vào hẻm vắng thực hiện hành vi đồi bại.

Ngày 6/4, sau khi hoàn tất thủ tục điều tra ban đầu, Công an phường Trường Thọ (quận Thủ Đức-TPHCM) đã bàn giao nghi can Lý Ph. (42 tuổi, ngụ quận Thủ Đức) về Đội cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an quận để tiếp tục làm rõ để xử lý hành vi “hiếp dâm trẻ em”.
Trước đó, tối ngày 4/4, chị Trần Thị Ph. (ngụ phường Dĩ An, tỉnh Bình Dương) đến trụ sở Công an phường Trường Thọ trình báo về việc nghi con mình bị đối tượng chạy xe ôm hiếp dâm.
Theo chị Ph. thì do bận việc làm ăn không có thời gian đưa đón con gái là cháu Nguyễn Ngọc H. (SN 2006, học sinh lớp 1) mỗi buổi chiều từ trường học ở phường Bình Thọ đến học thêm tại nhà cô giáo trên đường số 11, phường Trường Thọ.
Qua người quen giới thiệu, chị Ph. đã thuê một người đàn ông chạy xe ôm đậu ở đầu đường đưa, đón cháu đi học mỗi ngày.
Tối ngày 4/4, khi bé H. đi học về được mẹ tắm rửa thì chị Ph. phát hiện phía sau thắt lưng con bị trầy xướt nhưng bé nói dối rằng bị té. Đến khi phát hiện vùng kín con của mình bị tổn thương nên chị Ph. gặn hỏi và cháu khai thật bị chú xe ôm hiếp dâm và hăm dọa giết chết nếu kể lại cho người lớn.
Chị Ph. nhanh chóng đưa con vào bệnh viện Đa khoa khu vực Thủ Đức khám tổn thương và đến Công an phường Trường Thọ trình báo.
Ngay trong đêm, lực lượng Công an đã khẩn trương truy tìm đối tượng liên quan để làm rõ. Qua sàng lọc, xác định người đưa cháu bé đi học mỗi ngày là Ph. và đối tượng này đã được đưa về trụ sở làm việc.
Bước đầu Ph. không thừa nhận hành vi phạm tội của mình, tuy nhiên bằng biện pháp nghiệp vụ và chứng cứ thu thập được, đối tượng đã cúi đầu nhận tội.
Theo đó khoảng 19h ngày 4/4, sau khi rước bé H. về đến hẻm số 68 đường 11, phường Trường Thọ, Phú đã chở cháu bé vào hẻm vắng đầy cỏ cây rồi thực hiện hành vi thú tính của mình.
Theo: DT

“Sống chung" với mại dâm: Công nghệ sex Đồ Sơn


Đồ Sơn - Hải Phòng không chỉ nổi tiếng, hấp dẫn với khách du lịch trong nước mà còn được nhiều người nước ngoài truyền tai nhau. Nơi đây được giới ăn chơi xưng tụng là “thiên đường sung sướng”

Bắt đầu đoạn đường vào khu 1 đến khu 3 Đồ Sơn, cánh xe ôm và nhân viên nhà nghỉ nhiệt tình mời chào “thư giãn” một cách công khai như mời mua rau ngoài chợ. Tấp nập, sầm uất nhất là 2 khu “đèn đỏ” tại TĐ 29… (khu 1) và Bộ X… (khu 2) với hệ thống gần 100 khách sạn, nhà nghỉ, đạt tiêu chuẩn 2-3 sao.

Một góc phố “đèn đỏ” ở Đồ Sơn
Phố “đèn đỏ” công khai
Được một hãng taxi giúp đỡ, chúng tôi vào vai tài xế taxi để chở 4 khách đến “thiên đường sung sướng”. Chọn nhà nghỉ AG, khu 2 Bộ X…, xe vừa dừng bánh, lập tức nhân viên nhà nghỉ sốt sắng chạy đến mở cửa xe rước các “thượng đế” lên tầng 2. Thoáng chốc, từng tốp 3-4 cô gái trẻ được xe ôm đưa đến để các “thượng đế” lựa chọn.
Khi khách đã yên vị trong phòng riêng, một nam nhân viên chạy xuống dúi vào tay tôi 120.000 đồng và nói: “Chắc ông anh mới chạy xe? Đây là tiền hoa hồng. Tài xế taxi nào mà chả vậy, cứ đưa được khách đến nhà nghỉ thư giãn là đếm đầu người ăn tiền, 1 khách là 30.000 đồng. Đây là quy định ở tất cả nhà nghỉ”. Trong khi chờ 4 vị khách, tôi lân la dò hỏi nhưng nhân viên này kín như bưng, không tiết lộ bất cứ điều gì. 
Phải mất khá nhiều thời gian chúng tôi mới tiếp cận, tạo được sự tin tưởng của chủ nhà nghỉ, nhà chứa. Theo H. “đĩ” (40 tuổi, người địa phương, từng có kinh nghiệm trên 20 năm trong nghề chăn dắt gái), nguồn “hàng” chủ yếu từ các tỉnh Tây Bắc, Thanh Hóa, Thái Bình, Nam Định, Phú Thọ và cũng có cả miền Nam. H. “đĩ” trần tình: “Không có chuyện lừa, bắt bọn nó (gái mại dâm - PV) đâu, tự nguyện hết cả đấy.
Hầu hết là dân nghèo, muốn có thu nhập cao, kiếm tiền nuôi gia đình”. H. nhẩm tính: một ngày “nhân viên” đi từ 10-20 “cái” (tức mỗi lần “tàu nhanh”), khách làng chơi phải trả 250.000 đồng/lần, chủ nhà nghỉ được hưởng 150.000 đồng, còn lại chủ nhà chứa và gái 50-50, ăn uống, sinh hoạt, quần áo đã được chủ chứa lo. Cùng với khoản tiền boa của khách và thu nhập như vậy nếu dành dụm, một cô mỗi tháng cũng có thể dành dụm được số tiền kha khá.
Trước khi nhập “cuộc chơi”, “lính mới” được “đàn chị” chỉ bảo những “tuyệt chiêu” và phải học lý thuyết qua sách vở và đĩa hình. Các chủ chứa cũng khuyến cáo gái mới vào nghề phải bắt khách mặc “áo mưa”. Thông thường, 3-4 nhà chứa thuê một bác sĩ khám bệnh cho các cô gái mỗi tuần/lần. Nếu cô nào bị phát hiện mang bệnh xã hội sẽ phải nghỉ để chữa trị đến khi khỏi bệnh mới được đi làm; nếu bệnh khó chữa, lập tức “trả về địa phương”. Đặc biệt, cô nào bị phát hiện sử dụng ma túy thì phải nhanh chóng “thu dọn hành lý” rời Đồ Sơn tức khắc.
Ngay từ đầu, gái mới vào nghề phải tuân thủ quy tắc không vòi vĩnh xin tiền boa, không động đến tài sản của khách. Các chủ nhà chứa xác định, nhân viên là “gà đẻ trứng vàng” nên không bao giờ vắt kiệt sức lao động của họ. Ngược lại, các cô gái được chăm sóc và phải tuân thủ khá nghiêm ngặt về lịch trình ăn, ngủ và “làm việc”.
Liên minh “buôn son, bán phấn”
Một trong những đối tác của H. “đĩ” là T. “cáy”, một chủ nhà chứa có “máu mặt” tại khu 1, khẳng định “hiệp hội” (các chủ nhà nghỉ, nhà chứa) có những nguyên tắc “luật bất thành văn” mà đã tham gia cuộc chơi thì phải chấp nhận. Ở đây, không có chuyện tranh giành gái hoặc dùng tiền mua gái theo kiểu cá lớn nuốt cá bé. “Gái đã về làm cho nhà anh thì mãi mãi là của nhà anh, muốn đi nhà khác cũng không nhận, sống làm người mà chết làm ma nhà đấy” - T. giải thích.
Hằng tháng, hằng quý, “hiệp hội” có những “thông báo” về tình hình giá cả, lưu lượng khách, tình hình an ninh trật tự... Khi “hiệp hội” đã quyết định lên hoặc xuống giá thì tất cả phải tuân theo. Chỉ cần 1 chủ nhà nghỉ nào tự ý hạ giá sẽ phải chịu thiệt thòi, các chủ chứa khác không điều gái cho nữa. Theo T. “cáy”, gần 200 nhân viên được 30-40 chủ nhà chứa điều hành luân chuyển, nhuần nhuyễn như một cỗ máy khiến các nhà nghỉ không khi nào “cháy” nhân viên.
Một trong những nhân tố góp phần quảng bá “thương hiệu” Đồ Sơn là cánh xe ôm địa phương. Theo Nguyễn Văn B., 36 tuổi, làm nghề xe ôm, tại đây có gần 200 xe ôm chuyển người, chuyển khách đến các bãi đáp. Chỉ cần bước chân vào khu 1, nếu khách có nhu cầu, bất kỳ xe ôm nào cũng có thể đọc vanh vách tên những em “ngon lành nhất” bởi họ ngày nào cũng chở gái di chuyển như con thoi từ nhà nọ sang nhà kia hoặc từ “căn cứ” tới “bãi đáp”.
Những con số ‘‘biết nói”
Bà Phạm Thị Hải Chuyền, Bộ trưởng Bộ LĐ-TB-XH, cho biết hiện cả nước có 115.636 cơ sở kinh doanh dịch vụ có điều kiện với trên 68.000 nữ nhân viên phục vụ, trong đó có 9.700 nữ nhân viên nghi hoạt động mại dâm.
Riêng trên địa bàn TPHCM hiện có trên 30.000 cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội (chưa kể số kinh doanh không phép), bao gồm 25 vũ trường, 750 điểm karaoke, 943 nhà hàng, 19.705 khách sạn, phòng trọ, 134 cơ sở xông hơi xoa bóp, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ, 7.638 quán cà phê có tiếp viên nữ. Tại Hà Nội, theo thống kê của các cơ quan chức năng, hiện có 2.500 gái mại dâm có hồ sơ quản lý. Toàn TP có khoảng 1.500 cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm.
V.Duẩn - K.Miên
Theo NLĐ - Bài và ảnh: MAI PHƯƠNG

"Sống chung" với mại dâm: Tủi phận “bướm đêm”


Những câu chuyện dưới đây là quá trình chúng tôi cùng các nhân viên xã hội tiếp cận, tìm hiểu, lắng nghe cuộc sống của những người trong cuộc. Mỗi câu chuyện là một nỗi niềm đắng cay, chua xót...

Tiếp xúc với N.T.G, ít ai nghĩ rằng cô gái có khuôn mặt xinh đẹp được tô vẽ bởi hàng lớp phấn trang điểm chỉ vừa bước vào tuổi 17. Em sinh năm 1996.
Sa chân
Gia đình nghèo, cha mẹ đi làm từ sáng đến tối, G. một mình quán xuyến việc nhà và chăm sóc 2 em. Một lần, G. bị một người hàng xóm xâm hại. Đau đớn, tủi hổ nhưng sợ cha mẹ lo lắng, G. giấu trong lòng, chỉ dám tâm sự với người chị hàng xóm mà G. khá tin cậy để xin lời khuyên. Từ lời rủ rê, tỉ tê của người này, G. xin phép cha mẹ lên TPHCM phụ giúp quán ăn.
 
Ngờ đâu, con đường giải thoát nỗi ám ảnh bị xâm hại lại dẫn G. đến một số phận khác... “Lúc đầu cũng sợ, sau thấy bình thường” -  ánh nhìn xa xăm, G. buông thõng một câu hờ hững.
 
Cũng sinh năm 1996, do không chịu nổi sự đối xử cay nghiệt của mẹ kế, H.T.M (quê Cà Mau) bỏ nhà lên TPHCM phụ giúp việc nhà. Trong lần đi chơi cùng bạn bè, M. bị một nhóm “tú ông” dụ dỗ, lừa gạt.
 
Sau mấy tháng đi khách, M. mang thai, bị “ông chủ” đuổi đi. Không nơi nương tựa, M. lang thang khắp nơi rồi tìm đến một trung tâm từ thiện nương nhờ. Sinh con xong, M. gửi trung tâm cô nhi rồi quay lại với công việc cũ, lang bạt từ công viên này đến công viên khác.
 
Gái bán dâm hằng đêm thường tụ tập trên cầu Thị Nghè, quận Bình Thạnh - TPHCM để chào mời khách. Ảnh: QUỐC THẮNG
 
Trao đổi với chúng tôi, các nhân viên xã hội cho biết chỉ một số ít cô gái sa chân vào cuộc đời “bướm đêm” vì bị dụ dỗ, lừa gạt. Phần đông do điều kiện kinh tế đưa đẩy, trong đó có không ít sinh viên muốn có tiền trang trải học phí đã nhắm mắt đưa chân. Điển hình là trường hợp của N.T.M.Q (SN 1993, sinh viên năm 2 của một trường ĐH ở quận Thủ Đức - TPHCM). Gia đình khó khăn, Q. vẫn cố gắng học và vào được ĐH.
 

Mại dâm: Càng cấm, càng nở rộ


Với hàng chục ngàn cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội, hoạt động mại dâm ở các TP lớn trong cả nước ngày càng trở nên phức tạp, khó kiểm soát

Thực hiện Nghị quyết 24/2012/QH13 của Quốc hội về việc thi hành Luật Xử lý vi phạm hành chính (quy định người bán dâm chỉ bị xử phạt hành chính, không bị áp dụng biện pháp giáo dục tại địa phương, không bị đưa vào cơ sở chữa bệnh), cuối năm 2012, Hà Nội, TPHCM và nhiều địa phương khác đã trả hàng loạt gái mại dâm từ các trung tâm giáo dục xã hội về lại cộng đồng. Tuy nhiên, rất ít người bước đầu “trở về”, phần nhiều chị em quay lại con đường cũ, tệ nạn mại dâm càng khó kiểm soát hơn.
Công khai ngoài đường
Nhiều năm nay, người dân ngụ cạnh khu vực cầu Thị Nghè, đường Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1 và quận Bình Thạnh - TPHCM, đã quen với hình ảnh nhiều cô gái trẻ ăn mặc hở hang công khai mời chào khách. Khi cơ quan chức năng ra quân, các cô chạy sang địa bàn phường giáp ranh.
 
Chị Bùi Thị Thu Trang (ngụ đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, quận Bình Thạnh) kể: “Nhiều bữa đi làm về, tôi thấy các cô đứng trên cầu Thị Nghè phía bên phường Đa Kao, quận 1 công khai mời khách, trong khi dân quân đứng phía bên kia cầu thuộc phường 17, quận Bình Thạnh cũng... chào thua”.
 
Gái bán dâm công khai chào mời khách trên cầu Bông, quận Bình Thạnh-TPHCM. Ảnh: QUỐC THẮNG
 
Hằng đêm, dọc các tuyến đường ở TPHCM như Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Thị  Minh Khai, Điện Biên Phủ (quận 1), Xô Viết Nghệ Tĩnh (quận Bình Thạnh)..., người ta dễ dàng bắt gặp các cô gái ăn mặc sành điệu chạy xe tay ga lượn lờ bắt khách.
 

Chiêu moi tiền của gái mại dâm miền Tây


Kể lể gia cảnh nghèo khó để kêu gọi sự thương cảm, sẵn sàng kích dục cho khách ngay tại quán cà phê, thậm chí giật phắt tiền trên tay khách khi được chủ trả lại... là những chiêu moi tiền của gái mại dâm miền Tây.

Ven quốc lộ 1A từ Hậu Giang xuống Sóc Trăng có rất nhiều quán cà phê ôm trá hình hoạt động suốt ngày đêm. Cách thị xã Ngã Bảy về hướng Cần Thơ chừng 2 km, gần chục quán chỉ treo 1-2 chiếc võng, bên trong dựng vài chai nước ngọt. Đây là điểm phân biệt quán cà phê ôm với quán cà phê võng bình thường.
Gần chùa Già Lam Cổ Tự, quán Mimo nằm sát mé sông có 2 chiếc võng treo trong phòng được ngăn bằng phên tre, rèm vải. Tiếp viên tóc nhuộm vàng, không son phấn giới thiệu tên Tuyết, quê Châu Thành A (Hậu Giang), dẫn khách vào võng ngả lưng, rồi nhẹ tay bóp vai, xoa trán, khui lon bò cho khách.
Tuyết bảo đã 25 tuổi, chưa chồng, 6 năm nay bám lấy các quán cà phê ôm ven quốc lộ 1A kiếm sống vì gia đình đông anh em, cha mẹ quanh năm đi làm thuê. Ở phòng bên, cô gái tên Yến than: "Nhà em nghèo lắm nên thất học từ nhỏ. Cha mất sớm nên em phải đi bán cà phê ôm rồi đi khách để phụ tiền mẹ nuôi 4 đứa em", giọng cô đều đều.
Sau khi dốc hết tâm sự, Yến làm nũng: "Cuối tháng rồi mà em chưa đủ tiền đóng hụi, chút bo em 200 nghen. Em làm cưng sướng tại võng". Thấy khách không hiểu, Yến giải thích, uống cà phê bình thường thì bo 100.000 đồng cho tiếp viên. Nếu bo gấp đôi khách được kích dục bằng tay, miệng. Nếu thích, cô sẽ phục vụ tới Z ngay tại chỗ với giá 300.000 đồng một lượt.
Tiếp viên quán cà phê trá hình ở Sóc Trăng sẵn sàng "tới bến" với khách tại nhà trọ. Ảnh:Hải Long
Ở Sóc Trăng, quốc lộ 1A mở rộng đã giải tỏa nhiều quán cà phê ôm hai bên cầu Kênh Xáng thuộc phường 2 và phường 7, TP Sóc Trăng, nhưng nay vẫn còn nhiều quán như Hồng, Diễm, Phượng... Những nơi này chỉ có bàn nhựa với hai ghế phía trước, bên trong là dãy phòng dã chiến rộng chừng 2 m2 kê salon để khách ôm ấp tiếp viên trong ánh đèn lờ mờ.

Hiếp dâm trẻ em không thành vẫn lĩnh án 6 năm tù


(Dân trí) - Ngày 4/5, Tòa phúc thẩm Tòa án Nhân dân tối cao (TANDTC) tại TPHCM đã bác đơn kháng cáo, tuyên phạt y án 6 năm tù giam đối với Nguyễn Văn Ngọc Mãn (sinh năm 1995 tại thành phố Vĩnh Long) về tội Hiếp dâm trẻ em.

Theo cáo trạng, vào lúc 13h ngày 14/12/2011, với ý định từ trước, Mãn đi tìm bé P.T.T.L (SN 2006) cùng ngụ tại ấp Tân Nhơn, xã Tân Hòa, thành phố Vĩnh Long để thực hiện hành vi giao cấu.
 
Khi đến nhà, thấy L. đang ngồi chơi trước cửa nên Mãn dụ em đi vào nhà vệ sinh. Tại đây, gã trai trẻ đã thực hiện hành vi giao cấu với L. nhưng không thành do L. kêu đau, bỏ chạy.
 
Bị cáo Mãn tại tòa
Bị cáo Mãn tại tòa
 
Tối hôm đó, L kể lại toàn bộ sự việc cho gia đình biết. Đến ngày 16/01/2012, gia đình L. đã đến công an xã Tân Hòa trình báo sự việc. Tại cơ quan điều tra, Mãn còn khai nhận đã có ý định giao cấu tiếp với L vào ngày 17/12/2011 nhưng do có tiếng xe máy về nên chưa thực hiện được.
Cho rằng việc giao cấp chưa thành nên không cấu thành tội hiếp dâm trẻ em nên Mãn làm đơn kháng cáo, thế nhưng do đã có ý định từ trước cùng với việc thực hiện hành vi đến lần thứ hai nên Tòa tuyên y án với Mãn.
Công Quang